
Cảnh sắc và con người đất kinh kỳ trong thơ văn thời thịnh Lê
Cảnh sắc và con người đất kinh kỳ trong thơ văn thời thịnh Lê
“Đại đình tằng đối tam thiên tự,
Phù thế hư kinh ngũ thập niên.
Bất thị vô tâm lai cấm tỉnh (sảnh),
Chỉ duyên đa bệnh ức viên điền.”
(Nguyễn Trực, Bính tuất ngẫu thành)
(Trước sân vua từng viết văn ứng đối ba nghìn chữ,
Cuộc đời đã từng trải năm mươi năm rồi.
Không phải vô tâm mà tới nơi làm việc cấm thành,
Chỉ vì lắm bệnh và nhớ cảnh vườn ruộng ở quê nhà.)
(Nhớ lại năm Bính tuất, ngẫu nhiên có thơ)
Có lẽ người đọc sẽ băn khoăn rằng những vần thơ trên có làm hình ảnh Thăng Long thời thịnh Lê giảm đi phần rực rỡ? Ở mức độ nhất định điều đó khó tránh khỏi. Tuy nhiên, từ nỗi buồn ấy, thế hệ sau có thể hiểu hơn về cốt cách của “sĩ phu Bắc Hà”. Họ đã làm sang trọng cho Thăng Long bằng những vần thơ ca tụng, tràn đầy niềm tự hào về đất nước và cũng chính họ, với trái tim nhân hậu, giàu tình cảm, càng khiến cho độc giả thêm rung động trước khí tiết thanh cao cùng vẻ đẹp thắm đượm chất nhân văn của con người đất kinh kỳ .
Chắc rằng nếu thiếu những gam màu đa dạng, thậm chí đối lập đến như vậy, sức thu hút của bức tranh Thăng Long thời thịnh Lê với người thưởng lãm hôm nay hẳn đã bị vơi đi ít nhiều.